top of page
​AD

Trang Trại Trái Cây: Âm Thanh Của Sự Hỗn Loạn Có Trật Tự

Cùng tìm hiểu sự hỗn loạn có trật tự được sắp xếp kỹ lưỡng đằng sau nghệ sĩ chỉ mới bắt đầu làm nhạc được 1 năm.


Trang Trại Trái Cây từng theo học tại Nhạc viện Thành phố Hồ Chí Minh nhưng đã bỏ ngang và chuyển sang chơi nhạc jazz. Trang Trại cho biết anh tự học mọi thứ về âm nhạc và từng biểu diễn chung với Tim Allhoff, nghệ sĩ dương cầm và nhà soạn nhạc người Đức từng đoạt giải thưởng ECHO danh giá.


Hôm nay Ngoài Kia có cơ hội ngồi xuống để cùng nói chuyện với Trang Trại Trái Cây trong một buổi cuối tuần giữa mùa hè về album thứ 2 của anh với một cái tên rất dễ thương ‘St. Patrick’s Day(s)’.



Album đi chệch hướng so với thứ mà ta thường trông đợi ở một album thông thường. Ta đang nói đến một nhánh, hướng đi khác hoàn toàn với những thể loại chính thống như pop hoặc rock ở trong bản thu có phần đi giữa lằn ranh thực và ảo này.



 

NGOÀI KIA: Rất cảm ơn bạn đã đồng ý tham gia thực hiện bài phỏng vấn này. Bạn có thể nói sơ qua về bản thân mình không? Nơi bạn ở, những đam mê và sở thích của bạn.


TRANG TRẠI TRÁI CÂY: Mình thích sự dễ chịu, thích ăn cơm chiên, đồ ngọt và uống trà sữa. À mình còn thích nằm một mình thư giãn. Mình không thích người khác đụng đến vật dụng cá nhân của mình.


Bạn đã làm nhạc được bao lâu rồi và bạn mất bao lâu để hoàn thành ‘St. Patrick’s Day(s)’? Tại sao tiêu đề lại là ‘St. Patrick’s Day(s)’? Có dụng ý nào trong tiêu đề này?


Mình bắt đầu nghịch nhạc trên máy tính là khoảng gần một năm trước, khi đã học sơ qua về Ableton (ở mức cơ bản). 4 tháng sau mình tải album đầu tiên lên Bandcamp. Hồi đó do không rành về mixing, mastering, nên một thời gian sau nghe lại mình thấy rất không ổn. Mình thường reup liên tục các track trong album đầu, đồng thời thêm vào vài track để tổng thể album hài hòa. Đến giờ thì nghe đỡ lôm côm một chút. Điều mình hài lòng nhất chắc là album cover. Album thứ 2, ‘St. Patrick's Day(s)’ thì thời gian hoàn thành sớm hơn.


Mình kẹt track ‘hatchin’’‘leprechaun’ trong khoảng 2 tháng, sau đó những track còn lại hoàn thành chưa đầy 1 tuần. Tên ‘St. Patrick's Day(s)’ là do ngày này (15 hay 17 tùy nơi) trùng với thời điểm mình chào đời. Chắc chỉ vậy thôi. Mixing và mastering, album cover mình vẫn tự xoay sở như album đầu. 



Những cảm hứng lớn nhất trong sáng tác của bạn là các nghệ sĩ nào (Việt Nam và nước ngoài)?


Mình thích nhạc của Prince, Wayne Shorter, Lamp, Wing, Fleetwood Mac và Ernest Ranglin. Ở Việt Nam thì mình khá thích các tác phẩm của chị Lý Trang. Lý Trang để mình thấy một góc nhìn khác về nhạc thể nghiệm — không chỉ là những âm thanh hỗn loạn và nghe rất “nguy hiểm”. 


Ở Lý Trang mình thấy có sự chỉn chu trong tác phẩm và tính chiêm nghiệm cao. Nhạc Lý Trang có điểm riêng biệt so với phần còn lại thuộc cộng đồng nhạc thể nghiệm trong nước, mình nghĩ vậy. Mình cũng nghe nhạc Bình Gold (hay nghe bài ‘Lái Máy Bay’). 


Bìa album làm bản thân mình liên tưởng đến logo hệ điều hành Windows 95, đây phải chăng có phải là dụng ý, sự lưu luyến về một không giang - thời gian nhất định của chính ký ức của bạn, người nghệ sĩ kiến tạo nên album, hay một sự hoài niệm về quá khứ nói chung, của toàn thể nhân loại hiện tại vì thế giới đang bước vào một kỷ nguyên monotone về văn hóa - xã hội cũng như dường mất đi kết nối với nhau ở mặt nhận thức?


Chuyện album cover thì mãi sau này mình mới nhận ra là giống Win95 sau khi một người quen mình nhận xét. Không rõ cớ gì mình lại chỉnh màu như thế, mình đoán việc này thuộc về tiềm thức? 


Mình chọn 2 viền vuông màu xám vì màu xám dễ hòa hợp với những màu khác, mình cũng thích màu xám. Phông nền vàng bên ngoài có thể là do quãng thời gian cuối trước khi hoàn thiện album, mình uống kha khá absinthe. Mình cũng thấy màu vàng vui vẻ tươi sáng, nhất là khi đặt cùng một màu ảm đạm nào đấy. Mình không thích màu vàng. 


Còn ý nghĩa, thông điệp album muốn truyền tải thì thú thật mình cũng không chắc lắm. Có lẽ là sự cô đơn, an phận và liệu rằng cái chết có giúp ích được chăng? 


Rất cảm ơn Trang Trại Trái Cây đã chia sẻ về bản thân và tác phẩm của mình.



 

Leprechaun được cho là một yêu tinh đơn độc, nghề nghiệp chính của nó là đóng giày và lót giày, đồng thời thích những trò đùa thực tế. Trong lời kể năm 1888 của McAnally, yêu tinh không phải là một thợ sửa giày chuyên nghiệp, nhưng người ta thường xuyên thấy nó sửa giày của chính mình, vì “nó chạy nhiều đến mức khiến chúng mòn” với tần suất rất lớn. Yêu tinh tuyên bố, đây là cơ hội hoàn hảo để con người bắt được yêu tinh, từ chối thả nó cho đến khi yêu tinh trao cho kẻ bắt giữ nó sự giàu có siêu nhiên.

Phát hành ngày 14/5/2024. Tiếng rên ngẫu nhiên (track 2) của Nguyễn Hoàng Đan và Đàm Hương Thảo, Double Bass (track 6) của Yan Wu.

Không bao giờ bỏ lỡ bản tin mới

Đăng ký nhận thư từ Ngoài Kia

Cảm ơn bạn. Chúng tôi sẽ liên hệ sớm.

bottom of page