Tháng 8/2024, gia đình và người hâm mộ đã cùng nhau thực hiện một hành trình đầy ý nghĩa, tiễn đưa tro cốt của VietDragon về biển Vũng Tàu – nơi anh yêu thích nhất, khép lại một hành trình đầy cảm xúc và gắn kết di sản với tình yêu bất diệt.
Với những người yêu rap Việt, cái tên VietDragon không chỉ là một nghệ danh, mà còn là biểu tượng của tài năng, lòng nhiệt huyết và tinh thần bất khuất.
Đã 12 năm kể từ ngày anh rời xa cõi tạm, nhưng di sản của “South Side King” vẫn sống mãi trong từng câu chữ, giai điệu, và trái tim của những người yêu nhạc.
VietDragon - di chiếu của một vị vua Việt Rap
Tôi là một fan cứng cựa của anh Huy kể từ khi biết đến rap Việt. Tôi biết đến rap Việt Nam khá trễ; trước đó, tôi là một fan của hip-hop Mỹ: Eminem, Wu-Tang Clan, A Tribe Called West, Kanye West, … trước đó, tôi còn có một sự khá kỳ thị rap Việt trong mắt, căn bản vì chỉ có cơ hội được nghe những bài rap không có giá trị về âm nhạc, hay ca từ, hay sự truyền cảm hứng – những bài rap thị trường phục vụ thị hiếu số đông mà đến giờ tôi vẫn không thể nào nuốt trôi.
Thế nhưng khi biết đến sự tồn tại của VietDragon a.k.a. South Side King, quan điểm của tôi về rap Việt được thay đổi hoàn toàn.
Tôi chưa từng thấy bất cứ ai dùng tiếng Việt (lẫn tiếng Anh, lẫn tiếng Trung, lẫn tiếng Hàn) sắc bén đến như vậy trong âm nhạc. Tôi chưa từng thấy ai có thể biến chuyển một cách khôn lường về flow, về giọng trong khi vẫn giữ được tính nhạc lý, và khả năng chơi chữ đến mức thiên tài mà hàng ngày, cho đến tận bây giờ, tôi vẫn nghe để lấy cảm hứng trong việc viết lách của mình.
Từng câu từng chữ trong các bài rap của VD đã thấm tiềm thức của tôi kể từ khi nhạc của anh bắt đầu len lỏi vào tiềm thức tôi vào cuối năm 2019 – đầu năm 2020, thời điểm tôi nghe đi nghe lại liên tục những trận beef thời old school của Việt Nam cuối năm 2000 – thời kỳ hoàng kim nhất, thời kỳ máu lửa nhất và sản sinh ra nhiều các cây đại thụ nhân tài nhất từ miền Nam chí Bắc.
Cách mà anh đặt nền móng với mỗi trận diss từ lớn đến bé, cách anh thể hiện tinh thần của không chỉ đơn thuần là một rapper mà còn là một nhà tư tưởng đúng nghĩa, một “con quái vật”, cây đại thụ truyền cảm hứng và kỹ thuật đối với lứa sau và thậm chí cả các lứa trước với những trận chiến chưa từng được thấy trước đây và sau này của làng rap Việt Nam. Hay sự ra đi quá đột ngột của anh – khi mới chỉ ở độ tuổi 32, đã khiến cho bao nhiêu rapper và những người đam mê nhạc rap tiếc thương như thế nào vào năm 2012, cũng đã khiến cụm từ “huyền thoại” được đặt vào cạnh tên anh như một lẽ dĩ nhiên.
VD đối với tôi còn hơn cả một rapper
Nếu như rap Việt là động mạch thì VD chính là máu đỏ, từ cách sống cho đến cách chơi nhạc. Một người quân tử đúng nghĩa, luôn quan tâm đến cảm xúc của những người xung quanh.
Lúc đăng bài tri ân về anh VietDragon lên Gangs World và Cổ Động năm 2021, tôi không nghĩ là sẽ có ngày có cơ hội được gặp gia đình anh Huy, và được nghe những câu chuyện của anh Huy. Mọi chuyện bắt đầu từ bài đăng của tôi về VD nhận được sự chú ý của anh Nhật, người em trai ruột của anh Huy. Và thế là tôi cùng với anh Tân (Hata, đội ngũ G-Family) liên tục liên lạc với anh Nhật qua thời gian, trao đổi các ý tưởng khác nhau nhằm mục đích khắc ghi di sản một huyền thoại của rap Việt: Đã có lúc ý tưởng về một phim tài liệu về VietDragon sẽ được ra mắt, tuy nhiên vì thời gian và kinh phí không cho phép nên dự án đã (tạm được cho) vào hư vô.
Cứ đến tháng 8 hàng năm, anh Nhật cùng gia đình lại về Việt Nam để thăm mộ anh Huy.
Về nơi yên nghỉ...
Tháng 8 năm 2024, tròn 12 năm kể từ ngày anh Huy mất, hài cốt của anh cuối cùng cũng sẽ được cơ hội để được tiễn về nơi yên nghỉ. Sau một cuộc trò chuyện cùng anh Nhật ở trên Đà Lạt, anh và gia đình đã đưa ra cho tôi một cơ hội để đi cùng trong buổi rải tro anh Huy, tiễn anh về nơi cực lạc tại thành phố Vũng Tàu, nơi yêu thích của anh Huy để đi du lịch mỗi khi còn sống.
Gia đình anh Huy tiếp đón tôi cũng như một fan hâm mộ khác nữa của VD một cách nồng hậu tại thành phố biển.
Chuyến đi về Vũng Tàu làm tôi liên tưởng đến những chuyến đi với gia đình mình hồi nhỏ mà cậu tôi dẫn mọi người tới, ở Vũng Tàu, Mũi Né hay Đà Lạt, mà hè nào dường như cũng diễn ra trong sự có mặt của toàn thể hơn 30 thành viên trong gia đình phía bên ngoại tôi.
Sự kiện đáng kinh ngạc
Ngày 10/8 là ngày chính xác mà anh VD rời khỏi cõi tạm vào 12 năm trước. Rạng sáng 21 tháng 8, tôi bắt xe khách từ Đà Lạt đến Vũng Tàu. Dạo chơi tại Vũng Tàu một ngày, tôi đến nhà của anh Nhật và được đi ăn uống cùng mọi người trong gia đình, đi ăn lẩu và sau đó đi ăn vặt (và mỗi người được xoay vòng để cầm lọ tro cốt anh Huy), để chuẩn bị cho buổi rải tro vào sáng ngày 22 tháng 8. Và thế là mọi người đều ra khơi, lúc đó chỉ mới tờ mờ 5h30 sáng. Lúc đó, tôi và người cháu ruột của VD là Phát Lâm đã nói chuyện tới tận 3h sáng về những thứ khá… nhảm nhí, nên tôi và Lâm chỉ chợp mắt được có hơn 2 tiếng.
Tuy nhiên, một chuyện khá đáng kinh ngạc đã xảy ra vào hôm rải tro: Có một tên trộm đã lao vào phòng chúng tôi (tôi, Lâm và một fan khác của VD) trong lúc đang ngủ, cũng chính là căn phòng chứa đựng lọ tro cốt. Rất may mắn là không có ai đã bị thương.
Sáng ngày hôm đó, anh Tú Tồ của VietHipHop cũng đã xuất hiện, sau khi đã có sự cho phép của gia đình anh để tới trong buổi rải tro. Khi anh vừa đến, thì tên trộm cũng đã vừa rời đi. Chúng tôi cùng anh Tú Tồ có một cuộc nói chuyện ngắn, trước khi đồng hồ điểm 6h15 sáng, và đoàn xe xuất phát ra biển và tro cốt của anh Huy đã được rải thành công khoảng 2 tiếng sau đó.
Cả gia đình quyết định đi đánh bắt cá, 2-3 tiếng sau đó. Sau đó chúng tôi về nhà và ngủ 1 giấc thật ngon đến chiều. Tối hôm đó, tôi chào mọi người trong gia đình anh Huy, rồi lên xe khách đi về Đà Lạt với một tâm trạng khó tả.
Tôi biết tôi đã có một vinh dự rất lớn ngày hôm đó với thần tượng của tôi. Tôi biết tôi vừa chứng kiến lịch sử, một sự kiện có một không hai, một buổi sáng không như mọi buổi sáng khác. Tôi biết là hàng chục năm sau nhìn lại, ngày rải tro sẽ là một cột mốc đáng nhớ trong cuộc đời mình.
Và tôi mong rằng, anh Huy cuối cùng cũng đã được an nghỉ, trong toàn bộ tình yêu thương của gia đình, trong toàn bộ tình yêu thương của cộng đồng rap Việt Nam.
Di sản của anh vẫn còn đó, và sẽ sống mãi trong lòng tất cả những ai đã, và sẽ công nhận anh Huy – hơn cả một huyền thoại của rap Việt, một tương đài và hiện tượng nửa thế kỷ có một của nhạc Việt – mà còn là một con người với một lý tưởng sống mạnh mẽ, một người anh đúng nghĩa với những người em từ trong gia đình cho đến xã hội, một người con có hiếu và một người bạn tri kỷ với tất cả những người mà anh Huy đã gặp trong cuộc đời mình.
Duy nhất và chỉ có một, South Side King.
Rest in peace, Trương Hoàng Minh Huy.
Comments