Đức Chúa Trời đã tiên đoán rằng ngày Sabát sẽ bị thay đổi.
Ngày Sabát (Shabbat hoặc Sabbath) là ngày nghỉ và ngày thứ bảy trong Do Thái giáo.
Theo nguyên tắc trong Kinh Thánh thì tất cả những người theo đạo đều phải nghỉ trong ngày Sabát (thứ Bảy), nhưng hiện nay hầu hết tất cả tín đồ công giáo và tin lành cải cách đều nghỉ vào ngày thứ nhất của tuần lễ (Chủ nhật), thay thế hoàn toàn cho ngày thứ Bảy. Nhiều nền văn hóa trên thế giới có chung ngày cuối tuần là ngày thứ bảy. Việt Nam xem chủ nhật là ngày cuối tuần.
Theo Do Thái giáo thì ngày Sabát được tạo nên từ khi tạo thiên lập địa và người thiết lập ra ngày này là Thượng đế bởi vì Ngài đã tạo dựng ra tất cả trong sáu ngày và đến ngày thứ bảy thì Ngài nghỉ, Ngài còn ban phước và lập riêng ra làm ngày thánh. Ngài còn phán nếu ai tin Chúa Giêsu thì phải nghỉ vào ngày thứ bảy tức ngày Sabát.
Sự thay đổi đầu tiên về ngày Sabát được Hoàng đế Constantine thực hiện vào năm 321.
Trước khi Giáo hoàng hay Giáo hội Công giáo La Mã thay đổi ngày Sabát từ thứ Bảy sang Chủ nhật, thì chính Hoàng đế ngoại giáo của La Mã là người đầu tiên làm điều đó.
Giám mục Eusebius và Giáo hoàng Sylvester I đã đồng ý với Hoàng đế Constantine.
Ngày Sabát đơn giản có nghĩa là ngừng làm việc. Hãy nghĩ đến một công việc tính theo giờ mà bạn kết thúc ca làm việc. Công việc đã hoàn thành và không còn việc gì nữa cho đến khi bạn quay trở lại.
Sự yên nghỉ được sử dụng trong Kinh thánh tiếng Do Thái là “nuakh”. Từ này có nghĩa là “ở” hoặc “an cư”. Điều này không giống như việc hết giờ làm việc hàng giờ. Kiểu nghỉ ngơi này giống như ngồi trước đống lửa cùng người thân trong dịp nghỉ lễ.
Đức Chúa Trời giới thiệu các ý tưởng về ngày Sabbath và Nuakh cùng lúc trong Kinh thánh. Trong câu chuyện sáng tạo, Đức Chúa Trời làm việc trong sáu ngày để tạo dựng thế giới và Ngài nghỉ vào ngày thứ bảy. (Sáng thế ký 2:2-3)
Đức Chúa Trời làm gương khi ngài nghỉ làm (sabbath), và sau đó ngài ở (nuakh) với dân của mình.
Sau sáu ngày lập lại trật tự cho sự hỗn loạn, anh ấy dành thời gian để tạm dừng công việc của mình. Chỉ vài câu sau, chúng ta đọc thấy Đức Chúa Trời tạo dựng con người rồi ngay lập tức “cho họ yên nghỉ” hoặc “định cư họ” (nuakh) trong vườn với Ngài. (Sáng thế ký 2:15)
Năm 321, Constantine tuyên bố rằng vào ngày Mặt trời hay Chủ nhật “các quan tòa và người dân cư trú trong thành phố được nghỉ ngơi” và “các xưởng đóng cửa”.
Vào năm 325, Giáo hoàng Sylvester tuyên bố “Ngày của Chúa” là Chúa nhật.
Năm 338, Eusebius, một trong những “người cha” lỗi lạc nhất của Giáo hội Công giáo, là người bạn đặc biệt biện hộ cho tội tham nhũng của Constantine, tuyên bố: “Tất cả những điều buộc phải làm trong ngày Sabát, chúng tôi đều chuyển sang Ngày của Chúa [Chủ Nhật].”
“Chúng tôi” mà ông đề cập đến là Constantine, Giáo hoàng Sylvester, và các giám mục như chính ông.
Năm 363, Giáo hội Công giáo tại Công đồng Laodicea cũng đã thay đổi ngày nghỉ được gọi là ngày Sabát, từ ngày thứ bảy trong tuần thành ngày đầu tuần.
Khi nào Đức Giáo hoàng đổi ngày Sabát thành Chúa Nhật?
Chế độ Giáo hoàng có toàn bộ quyền lực vào năm 538, tuy nhiên ảnh hưởng của nó đã có từ thời Đế chế La Mã.
Đế quốc La Mã đã sụp đổ và bị chia cắt vào năm 476. Nhưng sự hòa nhập giữa quyền lực Giáo hoàng với Đế quốc La Mã đã bắt đầu từ trước khi nó sụp đổ.
Đế chế La Mã chưa bao giờ thực sự kết thúc mà chỉ đơn giản được chuyển giao cho Giáo hoàng — một thực thể Giáo hội và Nhà nước cho đến tận ngày nay. Vatican với Giáo hoàng vừa là Người đứng đầu Giáo hội vừa là Người đứng đầu Nhà nước.
Vào năm 325, Giáo hoàng Sylvester tuyên bố chính thức đầu tiên coi ngày của Chúa là Chúa nhật, mặc dù Kinh thánh không nói ngày đầu tuần là ngày thánh.
Ngoài ra, vào năm 338, Eusebius cũng chính thức tuyên bố rằng những điều thuộc về Thứ Bảy, ngày Sabát trong Kinh Thánh đã được chuyển sang Chủ nhật, ngày đầu tuần.
Lời thú nhận của Đức Giáo hoàng về ngày Sabát
Năm 1934, một quý ông tên là ông J.L. Day nghe tin Giáo hoàng đã thay đổi ngày Sabát nên đã gửi thư cho Giáo hoàng Pius XI, giám mục thời đó hỏi về việc giữ ngày Chủ nhật thay vì ngày Sabát, ngày thứ bảy trong tuần.
Thomaston, Georgia – 22 tháng 5 năm 1934 Đức Giáo Hoàng Pius XI – Rôma, Xin chào ngài! Liệu lời buộc tội mà những người theo đạo Tin lành buộc tội ngài có đúng không: Họ nói rằng ngài đã thay đổi ngày Sabát thứ bảy thành ngày được gọi là Chủ nhật của Cơ đốc giáo: giống hệt với Ngày đầu tuần. Nếu vậy ngài thực hiện thay đổi khi nào và bởi cơ quan nào. Chân thành của ngài, J.L. Day
Sau đây là câu trả lời ông nhận được:
TẠP CHÍ CÔNG GIÁO MỞ RỘNG Tạp chí Công giáo lớn nhất được xuất bản tại Hoa Kỳ 180 Đại lộ Wabash, Chicago, Illinois (Dưới sự phù hộ của Đức Giáo Hoàng Pius XI) Xin chào bạn: Về việc thay đổi từ ngày Sabát của người Do Thái sang ngày Chúa nhật Kitô giáo, tôi muốn các bạn chú ý đến các sự kiện: (1) Những người theo đạo Tin lành, những người chấp nhận Kinh thánh là quy tắc duy nhất của đức tin và tôn giáo, phải bằng mọi cách quay trở lại việc giữ ngày Sabát. Việc họ không tuân theo mà trái lại tuân giữ ngày Chúa nhật, đã làm họ trở nên ngớ ngẩn trong mắt mọi người có tư duy. (2) Người Công giáo chúng tôi không chấp nhận Kinh thánh là quy tắc đức tin duy nhất. Ngoài Kinh thánh, chúng ta còn có Giáo hội sống động, thẩm quyền của Giáo hội làm nguyên tắc hướng dẫn chúng ta. Chúng tôi nói, Giáo hội này, do Chúa Kitô thiết lập, để dạy dỗ và hướng dẫn con người trong cuộc sống, có quyền thay đổi các luật nghi lễ của Cựu Ước và do đó, chúng tôi chấp nhận việc Giáo hội thay đổi ngày Sabát thành Chúa Nhật. Chúng tôi thẳng thắn nói rằng: “Đúng, Giáo hội đã thực hiện sự thay đổi này, đã đưa ra luật này, cũng như đã đưa ra nhiều luật khác; chẳng hạn, việc kiêng cữ ngày thứ Sáu, chức linh mục không kết hôn, các luật liên quan đến hôn nhân tổng hợp, quy định về hôn nhân Công giáo, và hàng ngàn luật khác.” (3) Chúng tôi cũng nói rằng trong số tất cả những người theo đạo Tin Lành, những người Cơ Đốc Phục Lâm là nhóm duy nhất lý luận đúng đắn và nhất quán với những lời dạy của họ. Thật là buồn cười khi thấy các Giáo hội Tin lành, ở tòa giảng và cơ quan lập pháp, yêu cầu phải tuân theo Chúa nhật, một điều mà Kinh thánh không có. Cùng với những lời chúc tốt đẹp nhất, Peter R. Tramer, Biên tập viên
Ellen White về việc Giáo hoàng thay đổi ngày Sabát thành Chủ Nhật
“Tôi thấy ngày Sabát không bị đóng đinh trên thập tự giá. Nếu đúng như vậy thì chín điều răn còn lại là; và chúng ta có quyền tự do tiến tới và phá vỡ tất cả, cũng như phá vỡ điều thứ tư. Tôi thấy rằng Đức Chúa Trời không thay đổi ngày Sabát, vì Ngài không bao giờ thay đổi. [Malachi 3:6] Nhưng Đức Giáo Hoàng đã thay đổi ngày thứ bảy thành ngày đầu tuần; vì ông ta đã thay đổi thời gian và luật pháp. [Đa-ni-ên 7:25] Và tôi thấy rằng nếu Đức Chúa Trời thay đổi ngày Sabát, từ ngày thứ bảy thành ngày thứ nhất, thì Ngài sẽ thay đổi chữ viết của điều răn về ngày Sabát, được viết trên các bảng đá, hiện ở trong hòm, tại Nơi Chí Thánh của Đức Chúa Trời. Đền thờ trên trời; [Khải Huyền 11:19] và nó sẽ ghi như sau: ngày đầu tiên là ngày Sabát của Chúa, Đức Chúa Trời của ngươi. Nhưng tôi thấy nó giống như khi được viết trên bảng đá bởi ngón tay của Chúa, và được chuyển cho Môi-se ở Sinai, “Nhưng ngày thứ bảy là ngày Sabát của Chúa, Đức Chúa Trời của ngươi.” [Xuất Ê-díp-tô ký 20:10] Ellen G. White – ‘Lời gửi đến bầy nhỏ’ (‘A Word to the Little Flock’), ngày 7 tháng 4 năm 1847”.
Tóm lại, chúng ta thấy rằng các Giáo hoàng như Sylvester và Giám mục Eusebius đã thay đổi ngày Sabát từ Thứ Bảy thành Chủ Nhật. Tuy nhiên, với thẩm quyền nào?
Kinh thánh (Ma-la-chi 3:6, Ma-thi-ơ 5:17, Ê-sai 66:23) nói rằng “Thiên Chúa không thay đổi, Chúa Giêsu đến để hoàn thành luật pháp, không phải để phá hủy nó”, và “ngày Sabát sẽ được giữ mãi mãi!”.
“Vua đó sẽ nói những lời phạm đến Đấng Rất Cao, làm hao mòn các thánh của Đấng Rất Cao, và định ý đổi những thời kỳ và luật pháp; các thánh sẽ bị phó trong tay người cho đến một kỳ, những kỳ, và nửa kỳ.” (Đa-ni-ên 7:25)
“Nó được ban cho cái miệng nói những lời kiêu ngạo phạm thượng; và nó lại được quyền làm việc trong bốn mươi hai tháng. Vậy, nó mở miệng ra nói những lời phạm đến Đức Chúa Trời, phạm đến danh Ngài, đền tạm Ngài cùng những kẻ ở trên trời. Nó lại được phép giao chiến cùng các thánh đồ và được thắng. Nó cũng được quyền trị mọi chi phái, mọi dân tộc, mọi tiếng và mọi nước.” (Khải Huyền 13:5-7)
“Vì mấy người như vậy là sứ đồ giả, là kẻ làm công lừa dối, mạo chức sứ đồ của Đấng Christ. Nào có lạ gì, chính quỉ Sa-tan mạo làm thiên sứ sáng láng. Vậy thì những kẻ giúp việc nó mạo làm kẻ giúp việc công bình cũng chẳng lại gì; nhưng sự cuối cùng họ sẽ y theo việc làm.” (2 Cô-rinh-tô 11:13-15).
“Đền thờ của Đức Chúa Trời ở trên trời mở ra, bên trong thấy có Hòm Giao Ước của Ngài, rồi có những tia chớp, tiếng nói, tiếng sấm, động đất và mưa đá lớn.” (Khải Huyền 11:19)
“Nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ của Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi: trong ngày đó, ngươi, con trai, con gái, tôi trai tớ gái, súc-vật của ngươi, hoặc khách ngoại-bang ở trong nhà ngươi, đều chớ làm công-việc chi hết.” (Xuất Ê-díp-tô ký 20:10)
Chúng ta hãy luôn lắng nghe lời Chúa, chứ không phải những lời của con người luôn mâu thuẫn với nhau.
Nếu bạn muốn được nhận biết giữa lẽ thật và sai lầm này, hãy luôn đảm bảo xác nhận bất kỳ giáo lý nào bằng lời Chúa. Nếu nó không có trong Kinh Thánh thì nó không đến từ Chúa.
Cuối cùng, bạn phải quyết định mình tuân theo ai — Chúa hay con người? Đó là sự lựa chọn của bạn.
コメント