Ngày còn teen, tôi có một số bạn nữ thích viết lách, họ thường viết blog thổ lộ tâm tình tuổi mới lớn, mấy chuyện cảm nắng, yêu đương, ước mơ, hoài bão. Thi thoảng, tôi cũng đọc để cập nhật tình hình, đôi khi đọc được các ý tứ dễ thương.
Rồi đến tầm 17, 18 các cô em bỗng dưng không viết blog nữa, cũng không thổ lộ tâm tình trên Facebook nữa. “Em lớn rồi không còn thích chia sẻ cảm xúc cho nhiều người, vì nó không giải quyết được gì”, cô em gái nói. Nó dần trưởng thành hơn và cũng ít nói chuyện với tôi hơn.
Rồi tôi cũng khác, chỉ lảm nhảm cho vui chứ ít khi tâm sự thật lòng trên mạng. Chúng tôi đều lớn lên và lựa chọn cách im lặng để vượt qua các biến cố.
Đen Vâu, Facebook
Cũng vì nhiều người có những tâm sự không nói mà âm nhạc nghệ thuật lấp vào khoảng trống đó, đồng cảm và nói hộ tâm tư. Người ta thích nghe và thưởng thức những gì đồng điệu, cùng tần số với mình, gọi là quy ngã.
Ở góc độ đó, Đen Vâu là một rapper tài ba, anh chọn hình ảnh rất thú vị, như con cừu, con sói, chùm nho... những hình ảnh mang tính biểu tượng trong ký ức tập thể để so sánh, lập câu. Kết hợp giữa các hình ảnh mang tính thơ và vần cùng nhạc rap làm cho những câu từ nghe có vẻ thời thượng và lan tỏa hơn những bài thơ thông thường.
Nhưng từ khi xuất hiện đến nay, nhạc của Đen vẫn chỉ có thế. Vẫn là bỏ phố về quê, trồng rau nuôi cá, đưa nhau đi trốn, em vào đời bằng đại lộ, anh vào đời bằng lối nhỏ...và giờ là trốn tìm. Mỗi khi Đen ra bài là giới trẻ auto share kèm theo những câu trích dẫn đắt giá.
Như đã nói âm nhạc nói hộ tiếng lòng. Uh thì đó là tinh thần thời đại , vừa ở phố vừa chán ghét bon chen đô thị, muốn về quê rong chơi...Âm nhạc của Đen là nơi tạm trú cho những tâm hồn hoài niệm và uể oải. Nghe nhạc của Đen như nghe một người bạn vỗ về khi ta tâm sự chuyện mỏi mệt sau một ngày làm việc.
Nhưng đâu có ai sẵn sàng luôn đến bên ta để vỗ về, và một người cứ vỗ về ta mãi mà không chửi cho ta tỉnh ra thì cũng không hẳn là hay. Âm nhạc nghệ thuật, nếu ta chỉ thưởng thức những cái quy ngã...nghĩa là vừa vặn với tâm hồn mình thì con người sẽ không được mở rộng biên độ mà thu vào cái kén của chính mình. Tôi đã thưởng thức những cái vỗ về nhưng đồng thời có những tác phẩm đọc, nghe xong mà con người như được ‘ mặt trời chân lý chói qua tim’, hay các thành kiến bị đập nát, tát vào mặt. Những điều đó tôi chưa thấy trong nhạc Đen Vâu.
Những cô bạn của tôi càng lớn càng ít tâm sự chuyện buồn, tôi cũng bớt cơ hội làm anh trai mưa nhưng mừng hơn vì các cô ấy đã trưởng thành.
Đừng mãi trốn trong quá khứ.
Cá Bống là nhà báo, đang làm việc ở Quảng Ngãi, tác giả nhiều phóng sự xã hội. Anh nghe nhạc rap từ năm 13 tuổi và theo dõi Rap Việt từ 2006.
Comments