Có một bài báo châm biếm gợi ý Trung Quốc đánh Nga trên tờ Tân Đường Nhân của tác giả Chu Tử Định mà tờ Tân Đường Nhân tiếng Việt cho là xã luận khi dịch sang tiếng Việt. Trước hết phải nói Chu Tử Định không phải là một nhà báo nào.
Chu Tử Định, Báo Tân Đường Nhân tiếng Việt gọi là giáo sư.
Khôi phục lãnh thổ là chính đáng
Đánh Nga, trước hết, đó là điều chính đáng. Nước nào chiếm nhiều lãnh thổ Trung Quốc nhất trong lịch sử? Đó là Nga. Nga đã chiếm tổng cộng 4,27 triệu km vuông của Trung Quốc, tương đương 45% diện tích đất hiện có. Trung Quốc đã thua trong Chiến tranh Thuốc phiện vào tay các nước phương Tây, nhưng chính gấu Bắc Cực Nga là Sa hoàng mới thực sự có lòng tốt với sư tử Trung Quốc. Theo Hiệp ước Aigun năm 1858, Hiệp ước Bắc Kinh năm 1860 và Hiệp ước Tây Bắc Trung Quốc năm 1864, hơn 1,5 triệu km vuông liên tiếp bị Nga chiếm giữ. Đặc biệt, khu vực phía nam dãy núi Ngoại Hưng An Lĩnh từng là đất Trung Quốc của chúng ta, Vladivostok từng được gọi là Hải Sâm Uy, theo luật pháp của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, các địa danh ở Viễn Đông thuộc Nga đều có cái tên bằng tiếng Trung Quốc, nghĩa là chúng ta sẽ không quên những vùng lãnh thổ bị Nga chiếm đóng. Ngoài ra còn có đảo Khố Hiệt (Sakhalin) rất lớn, trước đây cũng thuộc sở hữu của Trung Quốc, chiếm được ở đó sẽ tự động mở ra phong tỏa chuỗi đảo thứ nhất vào đất liền.
Nga không chỉ xâm lược lãnh thổ Trung Quốc của chúng ta mà còn tiến hành diệt chủng cư dân Trung Quốc của chúng ta, mà nổi tiếng nhất là vụ thảm sát 64 làng ở Giang Đông. Vào tháng 7/1900, Nga hoàng đã tàn sát cư dân Trung Quốc tại 64 thôn ở Giang Đông, và hơn 2.000 người Trung Quốc đã chết; vào ngày 16/7 cùng năm, một cuộc thảm sát chống lại người Trung Quốc ở Hải Lan Phao, và hơn 5.000 người đã thiệt mạng. Từ năm 1937 đến năm 1938, Đảng Cộng sản Liên Xô tiến hành cưỡng chế chuyển dân và đàn áp chính trị người Trung Quốc ở Viễn Đông. Gần 30.000 người Trung Quốc ở Viễn Đông dính líu đến việc đàn áp cuộc nổi dậy, 4.000 người bị hành quyết trực tiếp, hơn thế nữa hơn 10.000 người bị lưu đày, và những người còn lại bị buộc phải đi cải tạo lao động.
Phần lãnh thổ Trung Quốc bị Nga chiếm đóng.
Không có quốc gia nào trong lịch sử chiếm nhiều lãnh thổ Trung Quốc hơn Nga. Lãnh thổ Trung Quốc của chúng ta bị chiếm đâu chỉ là một điểm nhỏ mà là hàng triệu km vuông. Lý do đầu tiên để đánh Nga là phải chính nghĩa.
Bây giờ là thời điểm thích hợp để đánh Nga
Chúng ta phải làm điều đúng vào đúng thời điểm. Đánh Nga, không chỉ là điều đúng đắn, mà bây giờ là thời điểm thích hợp. Sau khi Nga có hành động quân sự đặc biệt chống lại Ukraine, nước này đã gây phẫn nộ và hứng chịu các lệnh trừng phạt kinh tế toàn cầu. Nếu vấn đề này được xử lý không đúng cách thì Trung Quốc của chúng ta có thể bị trừng phạt kinh tế. Chúng ta cần phải tìm ra một bước đột phá trong tình thế tiến thoái lưỡng nan này đó là chiến đấu với Nga để giải quyết được vấn đề này.
Vào những năm 1970, Trung Quốc đại lục trải qua một thập kỷ thảm họa trong Cách mạng Văn hóa, kinh tế trì trệ, trong hoàn cảnh đó, chúng ta đã lựa chọn đúng đắn là từ bỏ Liên Xô và tấn công Việt Nam, đồng thời đề cao Mỹ. Đặng Tiểu Bình thăm Hoa Kỳ và Nhật Bản từ ngày 28/1/1979 đến ngày 8/2/1979, và gặp Tổng thống Hoa Kỳ Carter và Thủ tướng Nhật Bản Masahiro Ohira. Đây là chuyến thăm Hoa Kỳ duy nhất của Đặng Tiểu Bình. Thật trùng hợp khi Đặng Tiểu Bình trở về Trung Quốc chưa đầy 10 ngày thì ngày 17/2/1979, Trung Quốc chính thức xâm lược Việt Nam, chiến tranh Trung-Việt bùng nổ. Sau Chiến tranh Trung-Việt, Hoa Kỳ đã mở cửa thị trường cho Trung Quốc và nới các hạn chế đầu tư, điều này giúp cho chính sách cải cách và mở cửa có kết quả như hiện nay. Nếu chúng ta làm điều này một lần, chúng ta có thể làm điều đó lần thứ hai. Lần trước chúng ta đánh thằng em Việt Nam thì lần này chúng ta sẽ đánh Nga, không ai ngạc nhiên đâu.
Viễn Đông giàu khoáng sản
Lý do thứ ba để đánh Nga là vùng Viễn Đông của Nga có rất nhiều khoáng sản, đất đai rộng lớn, dân cư thưa thớt, thành phố lớn nhất là Hải Sâm Uy (Vladivostok) chỉ có 600.000 người, bằng dân số của một quận của đại lục. Dân số ít, nhưng vùng Viễn Đông của Nga cung cấp 30% nguyên liệu khoáng sản của Nga, trữ lượng vàng, bạc, uranium, vonfram và thủy ngân đứng đầu ở Nga. Trữ lượng dầu đã được chứng minh ở phần phía bắc của đảo Khố Hiệt (Sakhalin) đã đạt mức đáng kinh ngạc là 7 tỷ tấn, các mỏ than ở phía nam đạt 100 triệu tấn, ngoài ra còn có 30 nghìn tỷ mét khối khí đốt tự nhiên. Có thể nói, Trung Quốc thiếu cái gì thì Viễn Đông có cái đó. Chúng ta sẽ thoát khỏi sự phụ thuộc năng lượng vào nước ngoài, hỗ trợ phát triển kinh tế tốt hơn.
Không có biện pháp phòng thủ cho một cuộc chiến nhanh chóng
Giờ là lúc hàng thủ của Nga sa sút nhất. Trong cuộc chiến Ukraine này, Nga đã huy động gần như lực lượng tinh nhuệ của nước này, quân khu Viễn Đông có 5 quân đoàn là Tập đoàn quân 29, Binh đoàn 36, Tập đoàn quân 5, Quân đoàn 35 và Binh đoàn 68. Tuy nhiên, phần lớn số quân này đã được triển khai tới chiến trường Ukraine. Lúc đầu các đơn vị này đã được triển khai từ Viễn Đông đến Belarus và biên giới Ukraine dưới danh nghĩa là các cuộc tập trận. Khi tấn công Kyiv, Nga đã triển khai Tập đoàn quân 29 từ khu vực Chita đến khu vực Belarus và tiến về phía nam cùng với Quân đoàn 29, Quân đoàn 35 và Quân đoàn 36, tất cả đều đến từ Quân Viễn Đông. Hiện tại, lực lượng bảo vệ Viễn Đông tối đa chỉ có 2 sư đoàn và không quá 10 nhóm tác chiến cấp tiểu đoàn. Nhưng khi chúng ta nhìn vào quân đội của Trung Quốc, chúng ta không cần phải sử dụng nhiều quân khu của Trung Quốc để tham chiến. Chỉ cần một quân khu phía Bắc của Trung Quốc để đánh bại Nga trong ba ngày và kiểm soát dãy núi Ngoại Hưng An Lĩnh. Quân khu Bắc triển khai 3 quân đoàn là Binh đoàn 78, Binh đoàn 79 và Binh đoàn 80, quân số khoảng 200.000 người, có một lữ không quân J-16 ở Tề Tề Hà, và hai lữ đoàn rưỡi J-11. Trong đó, lữ đoàn không quân ở An Sơn cũng được trang bị khoảng 12 chiếc J-16 và J-20. Ngoài ra, còn có ba lữ đoàn máy bay J-10, với tổng số khoảng 200 máy bay chiến đấu thế hệ thứ tư. Hiện tại lực lượng chủ lực của không quân Nga đã chuyển sang Ukraine, lực lượng không quân còn lại ở Viễn Đông quá yếu, một khi J-16 và J-20 xuất hiện sẽ tiêu diệt toàn bộ lực lượng không quân Nga ở Viễn Đông trong vòng 12 giờ. Chúng ta cũng có một số lượng lớn tên lửa đạn đạo DF-21 và DF-26 (DF là Đông Phong), sử dụng tên lửa đạn đạo để thực hiện các cuộc tấn công tầm xa vào các trục giao thông và trung tâm chỉ huy ở miền Trung nước Nga, làm tê liệt hoàn toàn khả năng Nga tiếp viện ở phía đông. Sau đó, chúng ta sẽ chia quân thành 5 đạo quân giải phóng hoàn toàn vùng Viễn Đông của Nga trong 3 ngày.
Đạo quân thứ nhất
Kim Xán Vinh, một giáo sư rất thân Nga trên mạng.
Do Trung tướng Kim Xán Vinh chỉ huy (một giáo sư có tiếng là thân Nga, tác giả châm biếm) khởi hành từ thành phố Mẫu Đơn Giang và tỉnh Diên Biên tự trị, Trung Quốc, nhắm thẳng vào Vladivostok, Bộ chỉ huy Hạm đội Thái Bình Dương. Vladivostok chỉ cách biên giới Trung Quốc 100 km, chỉ mất 1 giờ 22 phút đi ô tô. Nếu không có gì khác, Kim Xán Vinh đã trở thành một anh hùng trong trận chiến đầu tiên và giải phóng Vladivostok trong 1 giờ 22 phút, điều đó không còn là huyền thoại.
Đạo quân thứ hai
Hồ Tích Tiến, tổng biên tập Hoàn Cầu đã là người tử tế trên mạng luôn hô hào ủng hộ Nga.
Do Trung tướng Hồ Tích Tiến (tổng biên tập báo Hoàn cầu thân Nga đã là người tử tế, châm biếm) chỉ huy, khởi hành từ thành phố Song Áp Sơn và Giai Mộc Tư ở đông bắc Trung Quốc, vượt qua Hắc Long Giang, và nhắm thẳng vào thành phố Bá Lực (Khabarovsk), một thành phố ở Viễn Đông, tiến đến bờ biển Thái Bình Dương.
Đạo quân thứ ba
Tư Mã Nam nhà văn học giả thân Nga.
Do thiếu tướng Tư Mã Nam (Nhà văn, một học giả thân Nga, châm biếm) chỉ huy, khởi hành từ thành phố Hắc Hà, vượt qua Hắc Long Giang để đánh chiếm Hải Lan Phao, nỗi xấu hổ trước đây của đất nước Trung Quốc, và tiến xa hơn về phía bắc, để kiểm soát khu vực ngoại vi Hưng An Lĩnh.
Đạo quân số bốn
Lí Nghị Hoa kiều ủng hộ sáp nhập Đài Loan vào Trung Quốc.
Rất quan trọng, được giao cho thiếu tướng Lí Nghị, một nhà xã hội học ủng hộ thống nhất Đài Loan vào Trung Quốc bị Đài Loan trục xuất, một người Trung Quốc sống ở Mỹ, xuất phát từ thành phố Mặc Hà, thành phố cực bắc của Trung Quốc, đi lên phía bắc để cắt đứt tuyến đường sắt Nga-Siberi, mục đích chính là để ngăn chặn khả năng tiếp viện của Nga ở phía đông.
Đạo quân thứ năm
Cùng lúc đó, tiến theo đường biển, tàu sân bay Liêu Ninh dẫn đầu tàu 055 Đại Khu và tám tàu chiến khác hợp thành hạm đội, dẫn đầu tàu tấn công đổ bộ 075 mới nhất và chở thủy quân lục chiến của Bộ Tư lệnh quân khu Bắc từ Thanh Đảo, và đi vào Biển Nhật Bản qua eo biển Tsushima, tiến thẳng tới đảo Khố Hiệt (Sakhalin). Hiện tại, lực lượng phòng thủ của Nga ở khu vực Sakhalin rất yếu, sẽ đầu hàng quân ta (Trung Quốc) trong vòng một ngày . Hạm đội Thái Bình Dương của Nga hầu như không có tàu nào di chuyển, ban đầu có tàu tuần dương Frunze chạy bằng năng lượng hạt nhân nhưng đã ở xưởng đóng tàu được vài năm, nó mới được tháo dỡ vào năm ngoái, chiếc Varyag còn lại là tàu cùng lớp với tàu Moscow (đã bị chìm ở Ukraine). Mặc dù tên ban đầu của Liêu Ninh của chúng ta cũng được gọi là Varyag, nhưng nhìn thấy Varyag của Nga, chúng ta không được mềm lòng phải đến Moscow một thời gian cũng không có vấn đề gì. Một kế hoạch tác chiến như vậy là hoàn hảo, chiếm Vladivostok trong 1 giờ 22 phút và kiểm soát hoàn toàn vùng Viễn Đông của Nga trong 3 ngày.
Truyền thống của thế giới cộng sản là lật mặt, không nhận người
Một số bạn bè có thể nói rằng chúng ta là hậu bối (cách mạng) của Nga trong nhiều thập kỷ như vậy, mà bỗng nhiên ập đến đánh tiền bối (cách mạng — thật ra bài viết so sánh Trung Quốc với Liên Xô như cha con nên dịch là tiền bối và hậu bối dễ hiểu hơn), e rằng sẽ mang tiếng không tốt đến Trung Quốc. Tôi chỉ muốn nói với các bạn cái này: ý thức chính trị cộng sản của các bạn quá thấp, đối với Đảng Cộng sản Việt Nam, lật mặt luôn nhanh hơn lật trang sách. Chúng ta cùng trong phe cộng sản không có bạn bè tuyệt đối. Các bạn không theo dõi chiến tranh Mỹ - Việt, khi đó chúng ta cùng hội cùng thuyền với Việt Nam, nhưng năm 1979 đánh nhau không ngại, khi rút lui không chừa một cơ sở công nghiệp nào cho Việt Nam, kiểu này rõ ràng hơn cả Mỹ mà chúng ta đã làm được. Tất nhiên, làm như vậy không chỉ là truyền thống của Đảng Cộng sản Trung Quốc chúng ta, hãy nhìn vào Đảng Cộng sản Triều Tiên. Trong chiến tranh Triều Tiên, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã giảm tiêu chuẩn lương thực của nhân dân để gửi lương thực và những binh lính tốt nhất của mình đến chiến trường Triều Tiên đánh một trận chiến như vậy cho gia đình Kim Nhật Thành. Sau chiến tranh Triều Tiên, Kim Nhật Thành, một kẻ vô ơn, đã thanh trừng phe Diên An của Đảng Cộng sản Triều Tiên. Võ Đình, tư lệnh pháo binh của Quân đội Nhân dân Triều Tiên, đã bị cách chức và bị cải tạo quân sự thông qua lao động. Park Yiyu và những người khác bị Kim Nhật Thành trực tiếp xử tử. Không chỉ vậy, những tuyên truyền của Triều Tiên là chiến tranh Triều Tiên hoàn toàn do Chủ tịch Kim Nhật Thành lãnh đạo, một phiên bản của cuốn sách "Tướng quân Kim Nhật Thành và Tư lệnh Bành Đức Hoài" đã đề cập đến việc Kim Nhật Thành nói với Bành Đức Hoài: "Những người lính của Triều Tiên có kinh nghiệm đều đã chiến đấu chống lại quân đội Mỹ. Họ đã trực tiếp giúp đỡ và hướng dẫn các đồng chí Trung Quốc." Đúng vậy, trong mắt người dân Triều Tiên, chính Triều Tiên và Kim Nhật Thành đã giúp đỡ các chí nguyện quân Trung Quốc.
Loại hành vi vô ơn và thiếu tôn trọng này rất phổ biến ở đất nước cộng sản của chúng ta. Giữa Trung Quốc và Liên Xô cũng vậy, thời Stalin, Trung Quốc và Liên Xô hiếu thuận như cha con, mối quan hệ không thể tốt đẹp hơn. Không lâu sau khi Khrushchev lên nắm quyền, Liên Xô bất ngờ trở thành chủ nghĩa xét lại Liên Xô và là kẻ thù của nhân dân Trung Quốc. Song phương đối đầu, và họ đã cãi nhau rất vui vẻ. Cuối cùng, những lời nói là không đủ, vì vậy chúng ta phải phang nhau. Vào năm 1969, trận chiến ở đảo Trân Bảo đã nổ ra giữa Trung Quốc và Liên Xô. Khi Trung Quốc đánh cả Liên Xô lẫn Việt Nam, phe cộng sản trên toàn thế giới chỉ còn một người bạn tốt là Albania. Bạn tốt đến mức nào? Trong nạn đói kéo dài 3 năm, Trung Quốc chết đói 30 triệu người vào cuối năm 1960 vẫn cung cấp 50.000 tấn lương thực cho Albania. Kể từ năm 1954, chính phủ Trung Quốc đã viện trợ kinh tế và quân sự cho Albania tương đương hơn 10 tỷ nhân dân tệ. Trung Quốc thà bỏ đói người dân của mình để hỗ trợ tinh thần cho Albania. Vào cuối những năm 1970, quan hệ giữa Trung Quốc và Albania xấu đi, Bí thư thứ nhất của Albania, Hoxha đã xuất bản một cuốn sách chỉ trích kịch liệt chủ nghĩa xét lại của Mao Trạch Đông, đồng thời tiến hành một cuộc tấn công toàn diện và phủ nhận hoàn toàn các vấn đề đối nội và đối ngoại của Trung Quốc vào thời điểm đó, cho rằng Trung Quốc kẻ thù nguy hiểm nhất, hơn cả Liên Xô và nguy hiểm hơn nữa, vì Trung Quốc dưới ngọn cờ chống chủ nghĩa xét lại, trong khi thực chất là chủ nghĩa xét lại đích thực.
Chúng ta hãy nhìn lại Trung Quốc, mười vị đại nguyên soái sáng lập đất nước, ai mà không phải là đồng chí thân cận của Mao Trạch Đông, nhưng khi trở mặt thì đánh đổ họ. Tại cuộc họp ở Lư Sơn, Bành Đức Hoài đã bị lôi để chỉ trích, không những không còn thể diện mà tính mạng cũng mất. Ai trong số những vị nguyên soái kiệt xuất này, kể cả Chu Đức và Hạ Long không những bị chỉ trích mà còn bị giết một cách thảm thương. Khi bạn nhìn lại lịch sử của Đảng Cộng sản, sẽ thấy rằng dưới một hệ thống như vậy, trở tráo và đánh đập người dân không là gì cả. Bây giờ đánh Nga các bạn ơi, đừng có gánh nặng tâm lý trong lòng nhé.
Tổng bí thư Albania Enver Hoxha trước yêu Mao sau chửi Mao.
Một số bạn bè sẽ nói rằng Nga có bom hạt nhân và rất khó để xử lý nó, phải không? Tôi không hiểu. Trong mắt nhiều người, Trung Quốc muốn đánh Đài Loan hôm nay để bình định Nhật Bản vào ngày mai và ngày kia là bình định Hoa Kỳ. Ngay cả Hoa Kỳ, quốc gia đứng đầu thế giới, còn không sợ ném bom hạt nhân xuống Washington, thì sao lại sợ Nga bị Ukraine đánh cho tơi tả?
Nên đánh ngay
Đánh Nga, trước hết là chính đáng, Nga đã xâm chiếm lãnh thổ của Trung Quốc, thứ nhất là chúng ta ra trận, chúng ta sẽ giành lại lãnh thổ cho mình. Lý do thứ hai là bây giờ là thời điểm tốt nhất để tấn công Nga, Nga hiện đang phản bội lại cộng đồng quốc tế, sẽ không có bất kỳ tác dụng phụ ngoại giao nào khi chúng ta tấn công Nga. Lý do thứ ba là vùng Viễn Đông có nhiều khoáng sản phong phú, có thể thúc đẩy rất nhiều sự phát triển kinh tế của chúng ta sau khi chúng ta chinh phục được. Lý do thứ tư, vì chiến tranh Ukraine, Nga gần như không có phòng thủ ở Viễn Đông, chỉ cần ba ngày là chúng ta giải phóng được Sakhalin. Theo quan điểm này, Nga phải chiến đấu, nếu họ muốn chiến, thì nên đánh ngay bây giờ! Và hãy nhìn xem, Tư Mã Nam băng qua sông trong bộ quần áo trắng, và Kim Xán Vinh được phong anh hùng trong một trận chiến!
コメント