Bạo lực chính trị đã được dệt sâu vào lịch sử nước Mỹ. Nó phản ánh cuộc đấu tranh của quốc gia với quyền lực, bản sắc và sự thay đổi.
Bạo lực chính trị không phải là một hiện tượng mới mà là một khía cạnh quen thuộc của lịch sử nước Mỹ. Từ những cuộc cách mạng đầu tiên đến ngày nay, bạo lực chính trị đã là một chủ đề lặp đi lặp lại, định hình sự phát triển và bối cảnh chính trị của quốc gia.
Hoa Kỳ được sinh ra từ cuộc nổi dậy bạo lực chống lại sự cai trị của thực dân Anh. Cuộc Cách mạng Mỹ, thường được lãng mạn hóa trong sách lịch sử, là một cuộc xung đột đẫm máu đặt tiền lệ cho việc sử dụng bạo lực để đạt được mục đích chính trị. Khái niệm rằng tự do và công lý có thể đạt được thông qua đấu tranh vũ trang đã ăn sâu vào tâm trí người Mỹ.
Nội chiến Hoa Kỳ
Nội Chiến (1861 - 1865) vẫn là cuộc xung đột đẫm máu nhất trong lịch sử nước Mỹ, được chiến đấu vì các vấn đề chính trị và xã hội sâu sắc, bao gồm quyền của các bang và chế độ nô lệ.
Thời kỳ Tái Thiết sau chiến tranh chứng kiến một sự gia tăng bạo lực, đặc biệt là ở miền Nam, nơi các nhóm da trắng thượng đẳng như Ku Klux Klan đã sử dụng khủng bố để duy trì hệ thống phân biệt chủng tộc và đàn áp sự tham gia chính trị của người Mỹ gốc Phi.
Phong trào lao động và đình công
Cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 chứng kiến các cuộc đụng độ bạo lực giữa phong trào lao động và các lợi ích công nghiệp. Các cuộc đình công thường dẫn đến chết chóc, với chính phủ thường đứng về phía các chủ doanh nghiệp. Cuộc Bạo động Haymarket năm 1886, Cuộc Đình công Pullman năm 1894 và Cuộc Thảm sát Ludlow năm 1914 là những nhắc nhở rõ ràng về cách các tranh chấp chính trị và kinh tế có thể dẫn đến đổ máu.
Phong trào dân quyền
Phong Trào Dân Quyền những năm 1950 và 1960 nhằm chấm dứt sự phân biệt chủng tộc và kỳ thị. Dù phong trào được tôn vinh vì các cuộc biểu tình phi bạo lực, nó đã gặp phải sự kháng cự bạo lực. Những nhân vật như Martin Luther King Jr. đã bị ám sát, và các nhà hoạt động phải đối mặt với các cuộc tấn công tàn bạo, đánh bom và giết người. Bạo lực đã nhấn mạnh sự kháng cự sâu sắc đối với sự thay đổi xã hội và chính trị ở Mỹ.
Các vụ ám sát chính trị và khủng bố nội địa
Các vụ ám sát các nhân vật chính trị đã chấm dứt lịch sử Mỹ. Các vụ giết chết các Tổng thống Abraham Lincoln, James Garfield, William McKinley và John F. Kennedy, cùng với các vụ giết hại các nhà lãnh đạo nổi bật như Robert F. Kennedy và Malcolm X, nhấn mạnh các biện pháp cực đoan mà các cá nhân đã thực hiện để thay đổi bối cảnh chính trị.
Trong thời gian gần đây, khủng bố nội địa đã trở thành một mối quan ngại đáng kể. Vụ đánh bom Thành phố Oklahoma năm 1995, do Timothy McVeigh và Terry Nichols thực hiện, là một nhắc nhở rõ ràng về mối đe dọa từ các phần tử cực đoan trong nước. Cuộc tấn công đã giết chết 168 người và vẫn là một trong những hành động khủng bố nội địa chết chóc nhất trong lịch sử nước Mỹ.
Những vụ ám sát hụt các Tổng thống Hoa Kỳ
Andrew Jackson (1835) - Vào ngày 30/1/1835, Andrew Jackson đã sống sót sau một vụ ám sát khi Richard Lawrence cố gắng bắn ông ở khoảng cách gần. Điều đáng kinh ngạc là cả hai khẩu súng của Lawrence đều bị kẹt và không bắn được. Jackson sau đó đã đánh Lawrence bằng gậy của mình cho đến khi các nhân viên an ninh khống chế được kẻ tấn công.
Theodore Roosevelt (1912) - Vào ngày 14/10/1912, Theodore Roosevelt bị bắn vào ngực khi đang vận động tranh cử tổng thống. Viên đạn được bắn bởi John Flammang Schrank. Nhờ có một cuốn sách dày và hộp kim loại đựng kính ở túi áo ngực, Roosevelt chỉ bị thương nhẹ và tiếp tục phát biểu kéo dài 90 phút trước khi đến bệnh viện.
Franklin D. Roosevelt (1933) - Vào ngày 15/2/1933, Franklin D. Roosevelt thoát chết trong một vụ ám sát ở Miami, Florida. Giuseppe Zangara đã bắn 5 phát đạn về phía Roosevelt, nhưng không trúng ông. Thị trưởng Chicago Anton Cermak bị thương và sau đó qua đời vì vết thương này.
Harry S. Truman (1950) - Vào ngày 1/11/1950, hai người ủng hộ phong trào độc lập Puerto Rico đã cố gắng ám sát Tổng thống Harry S. Truman tại Blair House, nơi ông đang sống trong thời gian Nhà Trắng được cải tạo. Cảnh sát và mật vụ đã ngăn chặn được vụ tấn công sau một cuộc đấu súng quyết liệt, giết chết một trong hai kẻ tấn công.
Ronald Reagan (1981) - Vào ngày 30/3/1981, Ronald Reagan bị bắn bởi John Hinckley Jr. khi ông rời khách sạn Washington Hilton. Reagan bị bắn vào ngực và viên đạn chỉ cách tim ông vài cm. Ông được đưa vào bệnh viện khẩn cấp và đã hồi phục sau đó.
Những vụ ám sát hụt này không chỉ cho thấy sự nguy hiểm mà các tổng thống Hoa Kỳ phải đối mặt mà còn thể hiện tinh thần kiên cường và sự bảo vệ chặt chẽ của lực lượng an ninh.
Bạo lực chính trị hiện đại
Trong thế kỷ 21, bạo lực chính trị đã có những hình thức mới nhưng tiếp tục là một vấn đề dai dẳng. Cuộc bạo loạn ở Capitol ngày 6/1/2021 là một ví dụ sốc về cách mà các bài phát biểu chính trị và thông tin sai lệch có thể kích động bạo lực. Cuộc tấn công nhằm lật ngược kết quả bầu cử tổng thống năm 2020, dẫn đến nhiều tử vong và thương tích.
Sự trỗi dậy của các nhóm dân quân vũ trang và sự phân cực ngày càng tăng của chính trị Mỹ đã làm gia tăng lo ngại về bạo lực hơn nữa. Các sự kiện như cuộc biểu tình ở Charlottesville năm 2017, nơi một kẻ da trắng thượng đẳng đã giết một người phản đối, minh chứng cho tiềm năng tiếp tục của bạo lực vì động cơ chính trị.
Và gần đây nhất, vào ngày 13/7/2024, một vụ xả súng đã xảy ra trong một cuộc vận động tranh cử tổng thống của Donald Trump tại khu vực Butler Farm Show ở Butler, Pennsylvania, nơi cựu tổng thống đang phát biểu trước những người ủng hộ trong chiến dịch tranh cử năm 2024 của mình.
Sự việc khiến ông Trump bị thương ở tai và chảy máu trên sân khấu, gây ra cảnh hỗn loạn trong đám đông tham dự. Các nhân viên an ninh nhanh chóng can thiệp và đưa ông Trump ra khỏi khu vực an toàn. Một số người bị thương đã được đưa đến bệnh viện gần đó, và lực lượng cảnh sát đã tiến hành điều tra vụ ám sát hụt.
Sự việc này đánh dấu một sự gia tăng đáng lo ngại về bạo lực chính trị ở Hoa Kỳ. Chính quyền địa phương đã tăng cường an ninh tại các sự kiện chính trị trong khu vực để ngăn chặn các vụ việc tương tự xảy ra.
Trong khi Hoa Kỳ đã đạt được những tiến bộ đáng kể trong việc giải quyết một số vấn đề đã khơi mào bạo lực, di sản của việc sử dụng bạo lực để đạt được mục đích chính trị vẫn là một khía cạnh đáng lo ngại của bản sắc Hoa Kỳ.
Comments